Bệnh viêm da tiết bã nhờn thường có sự tiến triển kéo dài, khó điều trị và thường tái phát. Bệnh thường trở nên nghiêm trọng hơn trong mùa thu - đông. Hiện tại, theo thống kê, khoảng 2-5% dân số toàn cầu mắc phải căn bệnh này.
Bệnh viêm da tiết bã nhờn thường có sự tiến triển kéo dài, khó điều trị và thường tái phát. Bệnh thường trở nên nghiêm trọng hơn trong mùa thu - đông. Hiện tại, theo thống kê, khoảng 2-5% dân số toàn cầu mắc phải căn bệnh này.
Theo chia sẻ từ Giảng viên Cao đẳng Y Dược TPHCM, bệnh viêm da tiết bã nhờn, còn được biết đến như viêm da dầu hay chàm da mỡ, là một bệnh viêm da mạn tính phổ biến, thường xuất hiện với các đặc điểm như mảng da đỏ và vảy ở vùng tiết bã như nếp mũi má, chân mày, mang tai, trước ngực và da đầu. Điển hình là da khô và bong tróc, làm cho da trở nên đỏ và vảy. Bệnh thường tập trung ở vùng da dầu, nhưng cũng có thể xuất hiện ở các vùng da dày và khô.
Ở trẻ em, bệnh này thường được biết đến với tên gọi dân gian là "bệnh cứt trâu". Mặc dù không lây nhiễm và không gây ảnh hưởng lớn đến sức khỏe, nhưng nó có thể ảnh hưởng đến vẻ ngoài và gây khó chịu cho người bệnh. Viêm da tiết bã thường kéo dài một thời gian dài và yêu cầu điều trị lặp đi lặp lại nhiều lần.
Bệnh viêm da tiết bã nhờn xuất hiện do quá trình tái tạo da bị rút ngắn, khiến các tế bào lớp sừng bong tróc nhanh chóng và kết dính lại với nhau, tạo thành vảy có thể thấy rõ.
Nguyên nhân cụ thể gây ra bệnh viêm da tiết bã nhờn vẫn chưa được xác định hoàn toàn. Tuy nhiên, việc tăng tiết chất bã nhờn trên da có thể giải thích sự viêm da. Ngoài ra, các vi khuẩn như nấm Malassezia ovale và vi khuẩn P. Acne cũng đóng vai trò quan trọng trong cơ chế bệnh lý ở vùng da đầu.
Bệnh này liên quan đến một số yếu tố như:
Các yếu tố thúc đẩy viêm da tiết bã:
Theo Giảng viên Cao đẳng Điều dưỡng – Trường Cao đẳng Y Dược Pasteur cho biết, bệnh viêm da tiết bã nhờn thường phát triển chậm chạp, không xuất hiện đột ngột. Thông thường, bệnh nhân không cảm thấy ngứa, nhưng cũng có trường hợp một số người bị ngứa nhẹ hoặc vừa, đôi khi có ngứa khi da nóng ra mồ hôi.
Vùng da bị ảnh hưởng thường có màu đỏ hoặc cam, trên có lớp vảy xám trắng, da có thể khô hoặc nhờn, đôi khi xuất hiện các vảy da với viền rõ, thường thấy ở ngực và lưng. Vùng này cũng có thể có các tổn thương hình đồng xu, hình nhẫn, khiến người bệnh nghĩ rằng họ mắc các bệnh nấm da. Khu vực kẽ tai có dấu hiệu đỏ, vảy, trong ống tai cũng có những tổn thương đỏ, vảy da, dễ bị nhầm lẫn với bệnh nấm ống tai.
Ở các vùng da có lông như đầu, lông mày, lông mi, râu, có thể thấy vảy da màu trắng. Trên khuôn mặt, có thể xuất hiện các tổn thương như hai má hình cánh bướm, rìa trán, kẽ mũi, giữa hai lông mày có da đỏ, vảy. Các khu vực có nếp gấp lớn như nách, bẹn, kẽ mông, nếp dưới vú, rốn thường có màu đỏ sẫm, da khô, nứt nẻ, và có thể tiết chất lỏng khi bệnh trạng nặng hoặc chịu nhiều áp lực ma sát.
Bệnh thường xuất hiện ở các vùng da có nhiều tuyến bã, đặc biệt là ở da mặt, đầu, ngực, lưng và các vùng nếp gấp lớn. Trên đầu có thể xuất hiện nhiều vảy da gọi là gàu da đầu.
Bệnh viêm da dầu thường dễ nhận biết, tuy nhiên một số trường hợp có thể bị nhầm lẫn với bệnh vảy nến hoặc thậm chí là bắt đầu của bệnh vảy nến. Có thể xảy ra nhầm lẫn với các bệnh như nấm nông da, nấm Candida ở kẽ da, lupus đỏ bán cấp và một số bệnh da khác. Điều đáng chú ý là khi da bị đỏ, bong vảy và kéo dài thời gian chữa trị, người bệnh thường nghĩ rằng họ mắc bệnh nấm ngoại da, làm họ thiếu tin tưởng vào liệu pháp và thường chạy chữa nhiều nơi theo mạch thông tin không chính xác. Hậu quả là việc sử dụng quá nhiều loại thuốc có thể khiến bệnh trở nên khó chữa hơn.
Nguồn: Tin tức Y Dược – Trường Cao đẳng Y Dược Pasteur